Anh vẫn bảo em hờn ghen như thời tiết
Bất chợt gọi mưa dông khi nắng đẹp trời quang
Em yêu mùa thu gió thổi cuốn lá vàng
Ghét mùa hạ bởi tháng ngày không đổi khác
Em chợt nắng chợt mưa vui buồn chốc lát
Chợt ghét chợt yêu anh chẳng kịp bất ngờ
Em mộng mơ, em lạc giữa vần thơ
Anh ở lại cho em không bao giờ lạc lối
Anh không giữ em chạy theo giấc mơ trôi
Anh không đắn đo dẫu em nhiều thay đổi
Sáu tiếng cách xa và hai đầu sáng tối
Anh vẫn mang nắng về dù em gọi lắm mưa dông